Tháng 5/2024 vừa rồi thì Trung có cơ hội được qua Mỹ tham dự event Microsoft Build cùng anh Khải (chủ tịch Zalo) cùng 1 số thành viên khác. Chuyến đi có rất nhiều trải nghiệm mới đối với mình, đặc biệt là kinh nghiệm lái xe tự túc lại Mỹ, nên mình cũng muốn chia sẻ lại về trải nghiệm này.
Disclaimer: Mọi chia sẻ sau đây của Trung dựa trên kinh nghiệm cá nhân quan sát được, cũng như các insight thu thập từ những các bác tài xế taxi, uber ở tiểu bang Washington (WA). Mình không đảm bảo đúng như văn bản luật và phạm vi áp dụng có thể chỉ ở WA, nếu mọi người đi những vùng khác thì cứ kiểm tra lại cho chắc nha.
THUÊ XE TỰ TÁI TỐI ƯU ĐƯỢC CHI PHÍ, SỰ CHỦ ĐỘNG
Khi đi đến một vùng đất mới, đặc biệt là những nơi phát triển như Mỹ thì chúng ta có rất nhiều lựa chọn di chuyển từ phương tiện công cộng như tàu điện, xe buýt,… đến taxi, Uber,.. đều rất dễ dàng để tiếp cận thế nhưng khi đi một đoàn 8 người thì ngoài việc tối ưu chi phí, việc di chuyển cùng nhau cũng là vấn đề đáng được quan tâm.
Chuyến vừa rồi đoàn di chuyển khá nhiều, không chỉ trong nội thành mà còn đến thăm văn phòng của Boeing, Microsoft và Amazon, có địa điểm còn cách nhau 30km-50km mỗi chặng. Bên cạnh đó, không thể thiếu chính là một chuyến đi trek ở vườn quốc gia núi Rainier cách trung tâm hơn 100km.
Theo kế hoạch ban đầu, đoàn sẽ đi Uber trong thành phố và đặt 2 xe 7 chỗ để tự lái đến cung trek vì anh khaivq khá thích đi road trip và trải nghiệm những cung đường mới lạ hiếm có ở Việt Nam.
Ngoài chi phí cao và phải đặt chuyến nhiều lần thì mỗi khi đi Uber, đoàn đều phải tách thành 2 xe 4 chỗ, theo Trung đây là rào cản trong việc kết nối và giao lưu giữa các thành viên. May mắn thay, một chú tài xế Uber đã bật mí cho mọi người biết có thể thuê xe 8 chỗ tự lái (ở các trang thuê xe ở WA chỉ thấy list tối đa là 7 người, nhưng chú Uber chỉ luôn có vài dòng có thể chở up to 8 người). Và thế là Uber chính thức mất nguồn thu từ 8 vị khách Việt Nam, vì ngay sau đó anh datnb đã liên hệ ngay với chỗ thuê xe trước đó để thuê thêm 1 chiếc (trải nghiệm khi gọi điện với CS qua phone của hãng này siêu tệ, phải tốn rất nhiều thời gian và process rất cồng kềnh, cứng nhắc, nhưng trong phạm vi bài này mình cũng không chia sẻ detail thêm). Hành trình trải nghiệm lái xe tự túc trên đất Mỹ bắt đầu từ đây.
MỘT SỐ KINH NGHIỆM LÁI XE TẠI XỨ CỜ HOA
1. Giấy phép lái xe
Ban đầu mình và a Đạt cũng tìm hiểu nhiều về việc phải đổi bằng lái xe quốc tế. Nhưng sau 2 tuần retry liên tục (hầu như là mình vào hàng ngày để đăng kí nhưng toàn hết quota, lỗi, load không được, …) thì mình bỏ cuộc vụ đăng kí này: link đăng kí. Nhưng thăm hỏi khá nhiều bạn bè và network bên đó thì thấy mọi người kêu chỉ cần bằng lái xe có song ngữ là chấp nhận được (mọi người đi đâu nhớ double check vụ này nhé).
2. Lựa chọn đơn vị cho thuê
Vụ thuê xe này cũng là lần đầu của 1 anh trong team (a Đạt). Đầu tiên anh tìm hiểu qua 2 kiểu: lượm lặt thông tin trên mạng (qua các bài chia sẻ kinh nghiệm, quora…) & hỏi kinh nghiệm người quen (cụ thể là anh chinhnc và anh huyhq – 2 anh có nhiều kinh nghiệm thuê xe nhà mình).
Khi đã hòm hòm được ít thông tin như là loại xe mình muốn, phù hợp với nhu cầu sử dụng của đoàn, anh Đạt đã chọn ra 2 “bạn” cho thuê tương đối phổ biến là Avis và Hertz.
Một số tiêu chí cân nhắc để quyết định chọn xe và đơn vị cho thuê:
- Đi xa (>100km), có hành lý nhiều vì phải đi trek nên cần ưu tiên sự thoải mái
- Một số đơn vị “uy tín” được nhiều người đề xuất
- Đơn vị cho thuê có nhiều địa điểm nhận và trả xe
Chọn xong rồi thì cứ thế mà đặt và làm theo hướng dẫn trên website của họ. Tuy nhiên, trước khi đặt, bạn nhớ lên kế hoạch kĩ lưỡng, đợt rồi đoàn mình đổi kế hoạch, nên muốn thuê thêm một ngày nữa và việc này tốn rất nhiều thời gian bởi dịch vụ khách hàng của họ không tốt, tổng đài cũng không liên hệ được, và chi phí đắt hơn từ $100-$200 khi đặt cận ngày.
Cuối cùng thì đoàn quyết định lựa chọn thuê 2 chiếc Premium SUV Chevrolet Suburban cho chuyến roadtrip tới Mount Rainier (Việt Nam mình hay gọi là xe đặc vụ Mỹ 😀)
3. Hệ thống giao thông cao tốc phức tạp, “sai 1 ly, đi 1 dặm”
Qua Mỹ rồi Trung mới thấm thía câu này, bởi đơn vị đo lường ở đây là miles (dặm). Kết hợp với hệ thống giao thông cao tốc phức tạp (toàn trên dưới 10 làn xe), việc tập trung cao độ và quyết đoán là rất cần thiết vì từng có một đoạn “tài xế nhà trồng” lỡ không quẹo kịp ở một ngã rẽ, đoàn đã mất thêm nhiều dặm để có thể trở lại đúng đường.
Một số chia sẻ Trung tự đúc kết như sau:
Dùng bản đồ Google map ở Mỹ rất xịn và có nhiều tính năng hay như là render 3D các toà nhà khi đi vào trung tâm, hay là có giới hạn tốc độ rất rõ ràng, ở các ngã rẽ thì chỉ làn rẽ rất chi tiết nên cứ dựa vào đó mà chạy. Ngay cả dân local cũng phải sống “cộng sinh” vào bản đồ, thì mình chả việc gì phải ngại :D
Chú ý các ngã rẽ từ xa Để tránh “sai 1 ly, đi 1 dặm”, các bác tài cần xem bản đồ và nhận diện ngã rẽ từ trước 1-2 dặm (1 dặm = 1,6km) để có thể chuyển làn trước, tránh các trường hợp tới sát chỗ rẽ mới chuyển làn cực kì nguy hiểm vì giao thông ở đây chạy rất nhanh (toàn 60-80 mph). Những lần lái đầu tiên còn bỡ ngỡ, Trung gợi ý nên có “phó lái” ngồi bên cạnh để hỗ trợ xem bản đồ.
Chỉ một phó lái thôi nhé, nói không với “back-seat driver” vì các làn đường phức tạp, nếu nghe ý kiến của nhiều người thì tài xế sẽ loạn lên hết.
Làm phó lái cho anh Khải - Chủ tịch Zalo
- Làn HOV (làn ưu tiên) trên cao tốc HOV viết tắt của “high-occupancy vehicle”, là làn đường dành cho xe chở nhiều, từ 2 người trở lên (bao gồm cả xe buýt). Làn HOV có biểu tượng hình quả nho, nằm sát bên trái.
Đa phần người dân Mỹ đều có ô tô và chạy 1 mình, nên theo mình nghe được là làn này để khuyến khích tăng lượng người trung bình trên xe, giảm tắc nghẽn giao thông và cũng giảm khí thải trung bình.
Thực tế khi trải nghiệm đi Uber và lúc sau là tự lái thì mình mới thấy nó hữu ích như thế nào :D, hôm đi núi Mount Rainier đường google map đỏ lè nhưng do đi làn HOV nên mình phóng phà phà, rất sung sướng.
Ngoài ra ở một số đoạn, những xe 1 người vẫn có thể dùng “đô la thần chưởng” để đi vào làn HOV (cứ tầm vài trăm mét là 1$).
4. Phí cao tốc
Tương tự như Việt Nam và các nước khác, trên cao tốc Mỹ cũng có trạm thu phí, tuy nhiên việc đóng phí là tự giác, không có thanh chắn. Khi qua mỗi trạm, bạn có thể nhìn thấy mức phí sau đó tự nhớ (hoặc sẽ có mail trả về nếu có đăng kí trước đó) và đóng online sau (không như ở VN phải nạp tiền trước, hết tiền thì thanh chắn không mở lên).
Riêng phần này khi thuê xe cũng có 2 lựa chọn là đi qua bao nhiêu trạm trả bấy nhiêu tiền hoặc gói bao toàn bộ phí. Bạn có thể kiểm tra trước và so sánh xem lựa chọn nào tiết kiệm hơn nha, riêng với đoàn đợt rồi thì lựa chọn một là tối ưu nhất.
5. Biển báo “STOP”
Biển báo này xuất hiện ở các giao lộ đường nhỏ trong trung tâm thành phố mà không có đèn giao thông, hoặc ở các giao lộ ngoài rìa hay là ra ngoại ô thì đa số họ đặt biển STOP ở các đường không ưu tiên khi giao với đường lớn hơn. Các phương tiện khi tới biển STOP PHẢI dừng lại, quan sát xung quanh, khi không có xe thì họ mới tiếp tục di chuyển. Ngay cả khi từ xa thấy giao lộ rất vắng vẻ vẫn phải dừng lại 1 nhịp rồi mới được đi tiếp
Mình đã chứng kiến cảnh xe dừng ở biển STOP rất lâu khi luồng xe di chuyển liên tục và họ cứ phải đợi như vậy mãi tới khi trống. Khi đó nếu đi ở đường lớn ưu tiên thì mình thấy họ phóng tẹt ga, và mình nghĩ nếu có tai nạn thì rõ ràng ông đi từ làn có biển STOP luôn sẽ là người có lỗi trước.
Còn với trường hợp ở một giao lộ tất cả đều có biển STOP và nhiều xe dừng cùng lúc, thì xe nào dừng trước đi trước, một cách rất tự giác và tự nhiên.
6. Đỗ/Đậu xe trong thành phố
Chỗ để đỗ xe có khắp nơi ở Seattle và không có chỗ nào còn trống . Vì vậy, nhiều lúc bạn sẽ phải đỗ xe ở khá xa điểm đến và đi bộ (kể cũng là một cơ hội ngắm phố).
- Phân biệt khu vực đỗ xe bằng màu sơn: Khu vực đỗ xe thể hiện bằng đường sơn theo màu ở mép đường. Trung nhớ không lầm thì sơn màu trắng là được đỗ còn các màu khác thì là không được đỗ hoặc có quy định đặc biệt.
Nếu đậu quá giờ quy định hoặc không thanh toán (cũng qua online) sẽ bị khóa bánh xe hoặc ăn ngay một chiếc vé phạt từ cảnh sát giao thông (đoàn ZA đã được trải nghiệm), khá mắc 😀 .
- Khu vực đỗ xe có tính phí: Một số nơi đỗ xe tính phí sẽ có biển báo nhưng phí rất cao.
Đoàn mình cũng khá phiêu lưu nên thử thêm việc đỗ xe trong tòa nhà. Vào hầm hoàn toàn không có bảo vệ hay nhân viên hỗ trợ qua máy tự động hết. Đoạn vào khá trơn tru, chỉ cần bấm nút và lấy thẻ cứng là xong.
Đoạn ra hơi trúc trắc vì cửa ra không có chỗ quẹt thẻ, tìm tòi độ 20 phút thì thấy một cái máy ngay chỗ thang máy đi ra, nhét thẻ vào hiện thông tin để thanh toán. Xong xuôi, bạn lấy phiếu thu giấy ra chỗ cổng, nhét vào mới có thể thoát ra ngoài.
7. Đổ xăng tự túc
Bạn nào xem phim nhiều cũng biết các cây xăng ở Mỹ không có nhân viên, mình sẽ phải tự đổ và thanh toán. Sau nhiều nỗ lực thanh toán bằng thẻ credit card và thất bại, Trung phải vào quầy gần đó đưa tiền mặt cho nhân viên trực quầy, ra đổ xăng và lấy biên lai để nhận lại tiền thối.
Nói chung là phức tạp, cho đến bây giờ Trung cũng không hiểu vì sao cà thẻ không được, bạn nào có kinh nghiệm vụ này thì giải thích thêm giúp Trung nha.
Cũng liên quan đến vấn đề xăng, khi thuê xe mình có 2 lựa chọn: (1) đổ đầy bình sẵn và (2) tự đổ. Bạn có thể tính toán xem quãng đường đi tốn bao nhiêu xăng, nếu không đến 1 bình thì tự đổ cho tiết kiệm, ngoài ra tự đổ xăng cũng rẻ hơn là người ta đổ cho mình ví dụ 1 bình $150 thì tự đổ khoảng $130 thôi (dù vụ trả tiền mặt có vẻ phức tạp nhưng cái nào tiết kiệm thì mình ưu tiên).
Chia sẻ cũng dài rồi (hơn 2000 chữ), Trung xin được kết lại bằng 10 sự thật vui vẻ có được từ trải nghiệm lần đầu lái xe tự túc trên đất Mỹ. Mong rằng chia sẻ này sẽ mang lại cho các bạn những thông tin hữu ích, nếu có đóng góp thêm ý nào, hãy mạnh dạn chỉnh sửa để bài viết được hoàn chỉnh hơn nha.
10 FUN FACT TỪ TRẢI NGHIỆM LÁI XE TẠI XỨ CỜ HOA
- “Flow” lưu thông > Luật: Người Mỹ quan trọng đảm bảo việc lưu thông ổn định của các làn xe hơn là nghiêm khắc theo luật, ví dụ bạn có thể chạy quá tốc độ tầm 5-10 dặm/ giờ để qua đèn đỏ và giữ khoảng cách an toàn, chứ đừng dừng đột ngột để phải “hun đít”nhau.
- Đèn giao thông không đếm ngược mà chuyển xanh đỏ, đỏ xanh bất chợt nên cần tập trung.
- Sự tỉnh táo > Nồng độ cồn: Nếu nghi ngờ bạn dùng đồ uống có cồn khi lái xe, cảnh sát sẽ kiểm tra độ tỉnh táo thay vì nồng độ cồn, một số cách như là cho bạn làm toán, xoay vòng vòng hay giữ thăng bằng 1 chân, nếu ổn thì được cho đi.
- Xe thuê ở Mỹ rất xịn và bự, đơn cử là con Suburban Chevrolet mà đoàn thuê về Việt Nam giá sương sương 4 “tỏi”.
- Bấm còi = phàn nàn, bình thường lưu thông thì hầu như không nghe tiếng còi.
- Phức tạp nhưng khi quen thì dễ dàng: Hệ thống giao thông và một số quy định lái xe có vẻ phức tạp nhưng dễ hiểu và khi đã quen rồi thì trải nghiệm lại rất sướng, lúc đầu khi trên cao tốc tới các giao lộ thường rất sợ phải giảm tốc độ, nhưng sau khi quen thì cứ giữ ga vì bên đó luôn có biển STOP để ưu tiên cho mình (và quan trọng họ rất tự giác)
- Chưa quen múi giờ nên cả đoàn dậy rất sớm từ 5h nên xuất phát rất sớm, vì vậy dù đi lố đường hay mất thời gian vì một số trải nghiệm như đã kể thì lịch trình ngày vẫn không bị ảnh hưởng nhiều.
- Xe được phép rẽ phải khi đèn đỏ (có làn rẽ phải riêng)
- Nếu đi taxi hay Uber thì nhớ luôn tips nhé vì đây là văn hóa ở bên này (mình nhờ là thường trung bình sẽ tầm 10-15% thì phải).
- Trải nghiệm > Tiền bạc: Ngay cả khi rủng rỉnh ngân sách để đi taxi, Trung nghĩ bạn vẫn nên thuê xe tự lái để có thêm nhiều trải nghiệm và không gian trò chuyện cùng các bạn đồng hành. Những câu chuyện phím, hay những lần anh khaivq “tạo áp lực” cho các bác tài chính là những điều rất vui và đáng nhớ có được từ trải nghiệm này.
Comments powered by Disqus.